[ Trans fic: SayuMai ]


SHE CONFESSED

"Mình thích cậu! Mình rất thích cậu, Sayuri"

Không thể tin được! Câu đó..............cô ấy vừa nói ra. Không phải tôi không thích chỉ là tôi chưa bao giờ nghĩ cô ấy sẽ chủ động thừa nhận nó giống như mình. Điều đó làm tôi bất ngờ.

"Nè, cậu nói gì đi chứ......"cô ấy nhìn tôi như muốn khóc. Tôi chậm rãi tiến lại gần, nắm lấy bàn tay ấy từ từ kéo vào lòng. Chúng tôi lặng im một lúc cho tới khi tôi nhẹ nhàng buôn cô ấy ra. Nén lại những cảm xúc vui sướng trong lòng, tôi mĩm cười.

"Tại sao hôm nay cậu lại làm vậy? Không phải.........là đang ghen với Manattan chứ?" Tôi hỏi.

Maiyan không trả lời chỉ im lặng đứng nhìn. Tôi có thể cảm nhận được sự lúng túng toát ra từ cô ấy. Nếu để ý một chút sẽ biết cô ấy đang buồn, chỉ là không muốn biểu lộ nó ra ngoài mà thôi.

Hơn nữa, tôi có thể đoán được điều đó xuất phát từ tôi.

Cuối cùng cô ấy nhìn lên với đôi mắt ngấn nước rồi òa khóc. Tôi ôm cô ấy vào lòng luồn tay ra sau và vuốt nhẹ mái tóc nâu mềm mại. Trong khi ôm cô ấy tôi đột nhiên nhớ hành động sáng nay của cô ấy đối với Manatsu, bản thân bất giác bật cười.

"Cậu thấy vui lắm sao?" Maiyan rời khỏi người tôi, giọng pha chút giận dỗi.

"Không phải vậy. Mình chỉ đang nghĩ tới bộ dạng cậu lúc thấy mình và Manattan thôi. Vẻ "lạnh lùng" lúc đó........đáng yêu thật".

"Gì chứ?"

"Cậu ghen"

"Không có"

"Nói dối"

"Không có"

Cô ấy bĩu môi, mặt quay sang hướng khác. Nhìn bộ mặt vừa hờn dỗi, vừa có chút ủy khuất của cố ấy khiến tôi như rơi vào trạng thái ngây dại, tôi im lặng quan sát Maiyan.

Cảm giác như bản thân đang bị vẻ thuần khiết ấy làm cho mê hoặc. Tôi tự hỏi với mình, làm thế nào mà cô ấy có thể xinh đẹp đến vậy.

Maiyan quay sang khi tôi không nói gì, khuôn mặt dần dần đỏ ửng lên vì thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào cô ấy.

"Ngốc....." Tôi tiến lại gần tay chạm lấy một bên gò má của Maiyan tay còn lại đan vào tay cô ấy. "Cậu thực sự ghen với cậu ấy sao?" Nhìn vào mắt Maiyan tôi nhẹ giọng.

Cô ấy không trả lời, mi mắt cụp xuống, khẽ gật đầu. Khóe miệng tôi nở rộng hơn, nhéo nhẹ vào má cô ấy, tôi thích thú.

"Ngốc quá, cậu không nên!!!"

"Trong lòng không cam tâm thì phải làm sao......?"

"Mình là của cậu. Và cậu là của mình" Tôi cắt lời.

"Mình không thể ngồi yên khi cậu ấy làm bộ mặt "dễ thương" đó với cậu. Còn cậu thì vui vẻ tiếp nhận nó trước tất cả mọi người. Nhìn câu lúc đó khiến mình có cảm giác cậu cũng......"

"Mình không có!" Tôi ngắt lời cô ấy. "Mình thích cậu, Maiyan! Luôn luôn thích cậu!". Nó thật sự là những điều mà tôi nghĩ trong đầu. Không một lời giải thích tôi áp môi mình lên môi Maiyan, cả hai điều bất ngờ trước hành động đó nhưng lại vô tình mà hòa vào nó. Vài giây sau đó chúng tôi từ từ buông nhau ra.

Maiyan vòng tay ra sau ôm lấy cổ tôi và kéo tôi lại gần hơn, trán chúng tôi chạm vào nhau Một cảm giác ấm áp và tuyệt vời. Khẽ mĩm cười trước sự ngại ngùng len lói trên mặt cô ấy, tôi mở lời.

"Shiraishi Mai, cậu chấp nhận làm bạn gái mình chứ?"

Câu hỏi của tôi trở nên dư thừa khi Maiyan không đáp trả mà chủ động kéo tôi vào một nụ hôn khác. Giữa những cảm xúc ngọt ngào pha chút nồng nhiệt mà nó mang lại tôi vẫn có thể nghe thấy bên tai mình câu trả lời của cô ấy "Mình đồng ý". Tôi không biết dùng từ gì để diễn tả tâm trạng mình lúc đó, trong đầu tôi như có cả một trời pháo bông rực rỡ. Tôi trở nên bạo dạn hơn, vòng tay xiết quanh eo Maiyan cũng thêm chặt. Chủ động vươn đầu lưỡi chạm nhẹ lên môi cô ấy, tôi vui mừng khi Maiyan hưởng ứng nó bằng cách tách nhẹ hai bờ môi. Chúng tôi cứ thế hôn nhau, tôi thực sự không muốn dừng khoảnh khắc này lại.

"Như mình đã nói thì chuyện đó.....OH SHIT CÁI GÌ THẾ NÀY!" Manatsu hét lên, cả hai chúng tôi vội vã rời nhau ra và kinh ngạc nhìn về phía cô ấy. Biết mình lớn tiếng cô ấy lấy tay bịt miệng mình lại.

"Oi, Manatsu, chuyện gì thế hả? Cậu không sao đó chứ?". Tiếng đầu dây bên kia.

"Mình sẽ gọi lại sau" Manatsu trả lời lại, không để người kia kịp nói gì cô dập máy rồi ném nó xuống đất. Chiếc điện thoại vỡ tan tành. Khẽ đóng cửa lại cô ấy quay sang chỗ chúng tôi.

Tất cả chúng tôi nhìn nhau. Tôi tính sẽ lên tiếng giải thích nhưng chưa kịp nói gì thì bị Manatsu chặn họng.

"Chuyện này thật ư???  Hai người là 1 cặp??? Còn.......cái.......vừa nãy??? Cô kinh ngạc.

Tôi nhìn qua Maiyan, rồi cả hai nhìn cô ấy gật đầu thay cho câu trả lời.

Không khí tiếp tục im lặng.

"Kyaaaa!!!" Manatsu la hét chạy tới ôm chặt chúng tôi. Maiyan nhìn sang tôi, mặt ngơ ngác.

Chúng tôi như những kẻ ngốc cho tới khi Manatsu chịu buông ra. Cô ấy ngừng nhảy nhót rồi quay qua tươi cười với vẻ mặt đắc chí. Tôi không biết vì sao cô ấy lại thích chuyện này.

"Em rất tự hào về cả hai đấy!!!".

 "Tự hào?" Tôi không thực sự hiểu ý nghĩa của câu nói đó.

"Tại sao?" Maiyan hỏi nhưng cô ấy không trả lời.

"Bởi vì cả h....ah thôi không quan trọng. Yên tâm đi, em sẽ không nói với bất cứ ai về chuyện này". Nói xong cô ấy bước ra ngoài không quên dọn "bãi chiến trường" của mình. "Em sẽ canh cửa, hai người.....cứ tiếp tục". Manatsu nháy mắt rồi đi ra ngoài.

"Cô ấy ngày càng lạ phải không?" Maiyan hỏi tôi sau khi Manatsu đi khỏi. Tôi chỉ cười và kéo cô ấy lại gần mình.

"Đừng có toe toét như thể cậu thích điều đó nữa" Cô ấy liếc tôi trong khi hai tay nhẹ nhàng quàng ra sau cổ.

"Mình không quan tâm đến cô ấy, người mình quan tâm bây giờ là cậu" Tôi ôm chặt cô ấy vào lòng khẽ đặt một nụ hôn lên trán.

"Maiyan khi ghen thật đáng yêu"

"Ghen gì chứ, đừng có ở đó mà đắc ý"

"Không phải sao? Nếu thật là vậy, có đúng hay không chúng ta tiếp tục công việc còn đang dang dở?" Tôi nhìn cô ấy với vẻ mặt không chút đứng đắn.

Maiyan nhìn tôi, đôi mày khẽ nheo lại . Đánh nhẹ lên bả vai tôi một cái, cô ấy gằn giọng.

"Cái đồ nham nhở cậu còn muốn nữa"

Cả hai chúng tôi nhìn nhau rồi bật cười. Tôi hít một hơi thật sâu trước khi ôm cô ấy vào lòng. Có lẻ đối với chúng tôi, khoảnh khắc ngọt ngào của ngày hôm nay sẽ là một thứ mà chúng tôi không thể nào quên được.


END


P/s 1: Cám ơn Editor đã giúp chị hoàn thành fic này ^_^

P/s 2:Trước khi mang fic đi đâu, nói qua mình một tiếng. Cám ơn ^_^!

Nhận xét

  1. Cuối cùng thím cũng trans xong nó rồi :3 / fic ngọt ngào quá di tui cứ cười mãi thôi. À mà cho tui xin lỗi thím vụ hôm nọ nhé, hôm đấy tui đang trong tình trạng vắt chân lên cổ nên cũng hoa mắt lun, mà rồi thím cũng trans nó rồi nên *tặng thím cây bông* :3 /

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[ Fic: FuuMiru ]